Anh như vạt nắng muộn màng
Đậu lên em, chiếc lá vàng hanh khô
Cho xanh lại nỗi trông chờ
Cho đời lại mở một ô của tình...
Hoàng hôn rồi đến bình minh
Có nhau, hai chữ "chúng mình" bao lâu
Em về uống trước giọt sầu
Để hôm tiễn biệt đừng đau ngút ngàn
Phải chi vạt nắng muộn màng
Đừng leo lên chiếc lá vàng hanh khô
Thơ hay, hình đẹp.... Nói chung là hoàn hảo! Hehehee
Đừng leo lên chiếc lá vàng hanh khô...???
Em đọc mà nghĩ gì gì chị Thủy ơi.hi.hi..
Chúc chị đêm ngon giấc chị nha!
Em đọc mà nghĩ gì gì chị Thủy ơi.hi.hi..
Chúc chị đêm ngon giấc chị nha!
Bài thơ Câu nào cũng Rất hay
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét