Thứ Tư, 12 tháng 12, 2012

Bóng.


Chân mỏi
Dép mòn
Mãi tìm một nửa
Chỉ  thấy bóng mình
Gãy đổ, liêu xiêu
Cuộc tình lỡ qua
Cũng khập khiễng trăm chiều







Bóng đổ chiều tà...Một đêm ngon giấc bạn nhé!



NẮNG NHẠT THÌ BÓNG MỜ ! 



Sáng bóng đổ đông
Chiều ngả tây
Không ngây
Chẳng ngó
Giữa trưa TRÒN
Giử người dép trắng
Đừng đạp nó
Mắt vui
Người sóng
Mộng cầm tay

  • Thuy
  • Aug 15, 2012 8:56 AM
Có những lúc phải tự đạp lên chính mình để đừng ảo vọng bạn ạ. Vui vì bạn đã ghé qua!



mãi tìm một nửa
chỉ thấy bóng mình
đất trời rộng lớn
đâu là người tình ?
Bài thơ của Thuy thật dễ thương . Thân mến chúc Thuy bình an , may mắn .



Loay hoay ôi loay hoay
Hư hao bờ vai gầy
Em tìm đâu một nửa
Ngậm ngùi trong cơn say...!
..........
Thủy ơi...........!

  • Thuy
  • Aug 25, 2012 8:27 AM
Chỉ có 4 câu thôi nhưng hình ảnh thật sắc: Loay hoay ôi loay hoay, cái bộ dạng đó thật cô đơn, lúng túng, chẳng biết dựa vào chỗ nào phải không N? Cơn say nữa. Say thường để quên trong thoáng chốc nhưng ở đây vẫn còn biết ngậm ngùi thì đau lắm N ơi!  Ngọ thật chặt!



Chiều mưa ...không sao tìm được bóng mình Thúy ơi...!

  • Thuy
  • Aug 29, 2012 4:23 PM
Mưa! Dĩ nhiên không thấy được bóng rồi. Nếu muốn thấy chắc phải nhờ vào ánh đèn...Cuộc sống! Tất yếu có lúc phải dựa vào một ai đó, dựa vào một điều gì đó để nhận rõ chính mình, phải không N? 




  • Thuy
  • Aug 30, 2012 10:25 AM
Chỉ một biểu tượng thôi nhưng nói rất nhiều điều. Cám ơn bạn!

Không có nhận xét nào: